(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Vai trò của người chỉ huy dàn nhạc

Khi thưởng thức hoặc khi xem buổi biểu diễn của một dàn nhạc giao hưởng thính phòng, hình ảnh chúng ta dễ nhận thấy là một người được gọi là nhạc trưởng cầm cây đũa và vung tay với nhiều tư thế khác nhau. Vậy vai trò của người nhạc trưởng này là gì?

Chỉ huy dàn nhạc có vai trò mang lại linh hồn mới cho bản nhạc cũ

Phần lớn công việc của người nhạc trưởng được hoàn thành trong hậu trường, họ phải ghi nhớ, tiếp nhận từng bàn nhạc, tham gia và quan trọng hơn là đạo diễn nhiều buổi tập duyệt. Thứ mà mọi người nhìn thấy trên sân khấu chỉ là khâu cuối cùng, nhưng những gì diễn ra trên sân khấu trước con mắt của khán giả đó lại thay đổi qua từng thời kỳ.

Lần đầu tiên cách thức chỉ đạo dàn nhạc được ghi lại trong lịch sử loài người là vào năm 709 trước công nguyên, Pherekydes của Patrae, người Hy Lạp cổ đại, người được mệnh danh là “Give of rhythm” (Người mang tới giai điệu), đã dùng chiếc đũa bằng vàng của mình để điều khiển dàn nhạc 800 người ngồi thành một vòng tròn xung quanh ông. Cách này sau đó bị lãng quên và không được sử dụng, do thời đó chưa có nhiều nơi có những dàn nhạc với nhiều nhạc công, mặt khác số nhạc cụ cũng còn hạn chế.

Theo thời gian, ngày càng có nhiều nhạc cụ mới được phát minh ra, và số lượng nhạc công trong một dàn nhạc cũng ngày càng tăng lên. Khi đó, xuất hiện đòi hỏi phải có một người “chỉ huy” để ra hiệu. Từ đó, hành động dặm chân hoặc sử dụng một khúc cây để “chọt” xuống nền nhằm giữ nhịp, ra hiệu trở nên phổ biến. Hình thức này diễn ra phổ biến cho đến khi nhà soạn nhạc Lully đâm cái gậy trúng chân mình, bị thương rồi hoại tử và qua đời. Từ đó, người ta bắt đầu tìm kiếm những cách khác ưu việt hơn để chỉ huy dàn nhạc, và cuối cùng quay lại với chiếc đũa của Pherekydes.

Vào thế kỷ 17 và 18, lĩnh vực thanh nhạc chú trọng vào các nội dung tôn giáo, các tác phẩm này được biểu diễn nhiều tại các triều đình cũng như trong các buổi hòa nhạc. Nhạc trưởng không những dùng đôi tay mà thậm chí còn dùng một cuộn giấy tròn để chỉ huy. Trong lĩnh vực nhạc kịch, đôi khi sẽ cần đến 2 nhạc trưởng trong một dàn nhạc, một người chỉ đạo phần dàn nhạc, một người chỉ đạo phần hát của ca sĩ, hợp xướng.

Sang thế kỷ 19, vai trò cơ bản của người nhạc trưởng dần được hình thành. Đây là thời kỳ chính thức sử dụng cây đũa để chỉ huy dàn nhạc. Cho tới thế kỷ 20, một người chỉ huy dàn nhạc giỏi đã có khả năng tập trung sự chú ý của tất cả mọi người trong dàn nhạc.

Đến ngày nay, người chỉ huy dàn nhạc có thể dùng que đũa chỉ huy gọi là baton, qua đũa dài hoặc chính đôi tay của họ.

Với người nhạc trưởng, đôi tay được xem là nhạc cụ quyền năng. Khi vung vẩy đôi tay nhanh, mạnh và cao, người nhạc trưởng sẽ khích lệ toàn bộ dàn nhạc chơi nhiệt hơn, khi đó khán giả chỉ còn nghe thấy tiếng trống và âm thanh của bộ gõ. Tay phải của người nhạc trưởng thường cầm giữa chiếc đũa chỉ huy và giữ cho nhạc “sống”. Tuy nhiên, các nhạc trưởng không bắt buộc phải luôn cầm chiếc đũa trên tay, tùy thuộc vào số nhịp của bản nhạc mà họ sẽ thể hiện các hình nhịp khác nhau. Các hình nhịp này thể hiện một ô nhịp trong bản nhạc và cứ thế nhạc trưởng lặp lại động tác đó cho các ô nhịp sau. Đặc điểm chung của các hình nhịp này là khi nhạc trưởng đánh phách đầu tiên thì vung tay xuống, còn phách cuối cùng thì vung tay lên. Hai chuyển động ngược chiều này cực kỳ quan trọng vì nếu làm không đúng, nhạc công sẽ khó nắm bắt được nhịp điệu của bản nhạc.

Khi chỉ huy dàn nhạc muốn bắt đầu chơi một đoạn nào đó, chiếc đũa chỉ huy được hạ xuống, kết hợp với chuyển động nhẹ nhàng, chậm rãi của đôi tay. Có những chỉ huy dàn nhạc không dùng chiếc đũa, tuy nhiên chiếc đũa sẽ mang đến sự rõ ràng, chính xác hơn trong từng đoạn nạch và giúp các nhạc công tự tin nắm bắt thông tin người chỉ huy truyền tải và chơi được nhịp điệu của bản nhạc một cách chính xác hơn.

Chiếc đũa chỉ huy cũng được hoàn thiện dần theo thời gian. Chiếc đũa quá nhỏ khiến việc cầm nắm bị luốt tay, dễ rơi, chiếc đũa to quá sẽ ảnh hưởng đến động tác của người chỉ huy. Mặt khác, lựa chọn chất liệu cũng có tầm quan trọng, mồ hôi ra, chiếc đũa bị trơn hơn cũng dễ làm cho buổi hòa nhạc bị ảnh hưởng. Mọi chấn thương ở tay của người chỉ huy, hay có khó khăn nào đó cản trở chuyển động ở tay cũng sẽ khiến cho buổi hòa nhạc không thành công.

Tay trái của người chỉ huy dàn nhạc, ngoài chức năng điều khiển về nhịp như tay phải, nó còn có vai trò chính là thể hiện “nhạc cảm” của người chỉ huy, tay trái là nơi thể hiện âm sắc, cường độ của bản nhạc mà các nhạc công phải chơi, cũng như chỉ huy một câu nhạc. Ví dụ, nếu tay trái người nhạc trưởng chuyển động như đang vuốt ve một con mèo, đấy là lúc nhạc công được yêu cầu chơi đều đều ở một nhịp nhất định; nếu tay trái đưa giật giật, và tùy vào mức độ vung, hạ của tay, nhịp độ sẽ thay đổi theo chỉ huy của người nhạc trưởng.

Thêm nữa, người nhạc trưởng phải dùng mắt và cử động đầu để ra tín hiệu khi nào chơi và chơi như thế nào cho các nhóm nhạc công khác nhau hoặc những người chơi solo. Trong những buổi tập duyệt, các tín hiệu từ mắt, cử động đầu là thứ quan trọng để kết nối với mỗi nhóm nhạc công.

Nhiệm vụ của một người chỉ huy dàn nhạc là biến một bản nhạc trở nên sống động và có dấu ấn riêng so với người chỉ huy dàn nhạc khác nếu cả hai dàn nhạc cùng chơi bản nhạc đó. Qua hành động chỉ huy, biểu cảm cảm xúc, phải biết truyền những hiểu biết, những cảm thụ cá nhân của mình về bản nhạc. Chính những động tác ấy sẽ ra lệnh cho các nhạc công chơi như thế nào, tạo ra những sắc thái âm thanh, nhấn mạnh những điểm hay của giai điệu khi điều khiển các nhạc công làm theo mình, biến một bản nhạc cũ thành một thứ gì mới và rất riêng. Bên cạnh những động tác cơ thể, những chỉ huy dàn nhạc vĩ đại đều có phong cách riêng của mình. Đều có cách thể hiện cảm xúc riêng và truyền đạt nó đến các nhạc công theo một cách hiệu quả nhất.

Giao tiếp với nhạc công bằng ánh mắt

Những chỉ huy dàn nhạc vĩ đại đều phải làm việc chăm chỉ, kết hợp với năng khiếu thiên bẩm, sự khổ luyện và cả lòng đam mê với âm nhạc. Có rất nhiều thứ của một người chỉ huy dàn nhạc tài năng đến từ năng khiếu, lòng đam mê, sự đặc biệt của cử động hình thể, biểu cảm của khuôn mặt, sự truyền đạt, những thứ có thể không đào tạo được.

Một người chỉ huy dàn nhạc thông thường được gọi là Conductor, nhưng có danh xưng đặc biệt để bày tỏ lòng tôn kính cũng như ngưỡng mộ tài năng của những nhạc trưởng ví đại, họ được xưng là Maestro.

VnTimeless

VnTimeless cảm ơn bạn đã ghé thăm website! Mời bạn để lại dưới đây một comment!
    Comment

0 comments:

Post a Comment