(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Maradona, người con vĩ đại của Argentina

Năm 1810, khi thoát khỏi ách thuộc địa của Tây Ban Nha, Argentina được thừa hưởng quần đảo Malvinas, cách bờ biển Argentina khoảng hơn 500km và phần lãnh thổ còn lại do Tây Ban Nha chiếm đóng. Sự kiện này được diễn ra dựa trên các nguyên tắc của luật pháp quốc tế, được Tòa án công lý Quốc tế công nhận và được áp dụng để thiết lập biên giới của các quốc gia mới nổi từ các cuộc giải phóng dân tộc và thuộc địa ở Châu Á, Châu Mỹ Latinh và Châu Phi. Theo đó, những quốc gia mới nổi từ quá trình đấu tranh giải phóng thuộc địa được giữ lại lãnh thổ do thực dân chiếm đóng.

Maradona nâng cao chức vô địch Woldcup 1986

Năm 1833, Vương quốc Anh chiếm đóng quần đảo này thông qua một cuộc xâm lược. Từ đó đến nay, đây vẫn là quần đảo tranh chấp giữa Anh và Argentia.

Đầu năm 1982, Tổng thống Leopoldo Galtieri lên nắm quyền sau một cuộc đảo chính. Leopoldo Galtieri đã quyết định kế hoạch tấn công Malvinas nhằm giành lại hòn đảo (người Anh và truyền thông Phương Tây gọi là quần đảo Falkland). Cuộc chiến diễn ra trong 10 tuần, Argentina tuyên bố đầu hàng vào ngày 14/06/1982. Người Argentina chìm trong đau đớn và cảm giác nhục nhã.

Bốn năm sau, định mệnh đưa Argentina và Anh gặp nhau ở vòng tứ kết Mexico 1986, một trong những kỳ Woldcup hay nhất trong lịch sử. Diego Armando Maradona, với hai bàn thắng kinh điển của mình, một bàn được ghi bởi bàn tay của Chúa, một bàn được ghi bởi đôi chân của con người, đã đánh bại người Anh trên sân cỏ theo một cách kỳ vĩ nhất, cảm xúc nhất, điên rồ nhất. Và sau đó, Maradona đã dẫn dắt Argentina dành chức vô địch trong cảm xúc vỡ òa của người dân đất nước này.

Có thể, Diego Armando Maradona là một vận động viên, một người chơi bóng hiếm hoi được trọng vọng đến như thế. Ông không chỉ là một cầu thủ, ông còn được tôn sùng như một tôn giáo ở Argentina. Ông mang về cho người dân đất nước này cảm giác tự hào, lấy lại sự tự tôn, đem về chút cảm giác phục hận.

Trong suốt cuộc đời đầy hoang dại, thăng trầm, và bản năng của mình, Maradona không bao giờ rời xa nguồn gốc của mình. Khi ngự trị ở đỉnh cao vinh cao và tận hưởng một cuộc sống xa hoa, được săn đón, được xưng tụng bằng những lời tán dương, ông vẫn không quên và chối bỏ quá khứ nghèo khổ của mình ở những khu ổ chuột, những ẩn ức của một người Argentina hay cả Mỹ Latinh luôn tìm kiếm sự khẳng định từ bên ngoài. Ngay từ đầu và luôn như vậy, Maradona chọn đứng về phía tầng lớp lao động nghèo khổ, phá vỡ các luật lệ, hành động theo niềm tin của mình vì một ước mong ngẩng cao đầu cho đất nước Argentia, cho Mỹ Latinh. Ông sống bản năng, thẳng thắn, thành thật, và yêu đất nước Argentina của mình một cách hồn nhiên nhất, trong trẻo nhất.

Ngày 25/11/2020, Maradona qua đời ở tuổi 60. Có lẽ, hiếm có cầu thủ bóng đá nào được hưởng lễ quốc tang và được người dân đất nước tỏ lòng xót thương đến vậy.

Tổng thống Alberto Fernandez đã nói: “Maradona chạm tay tới bầu trời nhưng đôi chân vẫn còn trên mặt đất”, hay như Eduardo Galeano, một nhà văn Uruguay đã nói: “Trong số tất cả các vị Thần, Maradona có những yếu tố của một con người nhất”.

Đó là hai câu nói rất sâu sắc về con người và cuộc đời của Maradona, một người con vĩ đại của đất nước Argentina.

VnTimeless

VnTimeless cảm ơn bạn đã ghé thăm website! Mời bạn để lại dưới đây một comment!
    Comment

0 comments:

Post a Comment