“Cho một ly Martini, lắc
chứ không khuấy (shaken, not stirred)” là câu nói nổi tiếng
của nhân vật James Bond (007) mỗi khi gọi thứ cocktail này. Câu nói đã trở nên
quá nổi tiếng với người hâm mộ series phim về điệp viên 007. Martini được mệnh
danh là ông hoàng của cocktail, tuy vậy, cũng như nhiều người anh em khác chung
họ hàng gần xa, Martini có nguồn gốc thực sự như thế nào, bắt đầu chính xác từ
đâu thì không ai biết được.
James Bond 007 bên ly cooltail martini
Có chuyện kể rằng, ly
Martini đầu tiên được tạo ra từ dư âm của thời kỳ Gold Rush (chỉ cơn sốt vàng
California, Mỹ, diễn ra từ năm 1848, đỉnh điểm vào năm 1952, sau đó cơn sốt hạ
nhiệt dần). Trong những năm của thập kỷ 1870, tại một khách sạn ở Occidental, một
người pha chế rượu (bartender) tên là Jerry Thomas đã tạo ra ly Martini đầu
tiên. Ông đã làm ra ly cocktail này để dành tặng một người thợ mỏ chuẩn bị lên
đường trở về quê hương ở vùng Martinez, California. Thế là Jerry đã dùng cái
tên Martinez để đặt cho món Cocktail này, dần dà nó đã trở nên phổ biến và cái
tên Martinez được đọc trại đi thành Martini. Giả thuyết này tới hiện nay vẫn
còn gây tranh cãi.
Cũng có một gã pha chê rượu
khác người Ý ở New York tự nhận mình mới là người tạo ra Martini, gã đã tạo ra
Martini từ trước khi chiến tranh thế giới thứ nhất xảy ra. Một truyền thuyết
khác thì cho rằng Martini được đặt tên dựa theo khẩu súng trường Martini &
Henry, ra đời năm 1871.
Dù có nhiều dị bản và nguồn
gốc thật sự của nó như thế nào đi chăng nữa thì cũng phải công nhận Martini đã
được công chúng yêu thích và đón nhận, vô số món cocktail "ăn theo"
Martini cũng dần xuất hiện với đầy đủ hương vị như Appletini, Peachtini, Espresso
Martini, Mochatini,… Tuy có nhiều biến thể nhưng Martini nguyên gốc với rượu
Gin và Vermouth vẫn mãi là một tượng đài bất tử.
Thông thường, một ly
martini có thành phần chủ yếu gồm rượu dry gin, rượu vermouth và đá, tỷ lệ tốt
nhất là 5 phần rượu gin pha cùng 1 phần rượu vermouth. Và theo nguyên tắc của
giới sành rượu, người pha chế chỉ dùng thìa gỗ để khuấy nhẹ hỗn hợp trên, tránh
dùng thìa kim loại hoặc cho vào bình để lắc nhằm giảm tác động của nhiệt độ tới
đồ uống. Thông thường, đa phần chỉ lắc cocktail cho những loại đồ uống cần nhiều
bọt và xốp, như Tom Collins hay Margarita.
Việc lắc hỗn hợp trên ít
nhiều sẽ làm thay đổi hương vị tinh tế của Martini. Quá trình lắc hoặc khuấy mạnh
bằng thìa kim loại sẽ gia tăng ma sát, làm tăng lượng nhiệt, dẫn đến hương vị của
martini bị thay đổi, hỗn hợp bị loãng hơn do đá tan chảy nhiều hơn, bọt khí
sinh ra trong quá trình lắc sẽ làm ly martini bị vẩn. Kết quả cuối cùng là ly
martini sẽ bị lạnh hơn so với cần thiết, không trong, mùi vị vốn nồng nàn của
gin sẽ bị nhạt đi, và sự hòa quyện giữa gin với vermouth mất đi sự tinh tế.
Vậy
tại sao, một điệp viên sành sỏi và tinh tế như James Bond 007 lại lắc chứ không
khuấy?
Việc James Bond luôn cho
lắc Martini có lẽ không phải vì James Bond chưa đủ kiến thức về rượu. Một điệp
viên tài giỏi, được đào tạo bài bản, tinh tế, và sành sỏi thì đây không phải là
lý do.
Do đó, chúng ta có thể kể
ra một số giả định dựa trên những suy đoán, phân tích để giải thích cho sở
thích trên của 007. Điều dễ thấy nhất trong ý tưởng từ tiểu thuyết gốc trước
khi lên kịch bản phim, là James Bond đã cố tình làm vậy để giảm bớt cái uy lực
của Martini trước những mối nguy hiểm luôn rình rập của kẻ thù. Một ly Martini
lắc ngọt, cay nồng có thể mang đến cho 007 cảm giác lâng lâng háo hức nhưng vẫn
giúp giữ được sự tỉnh táo và hài hước trước mọi tình huống có thể ập đến bất cứ
lúc nào.
Quầy rượu trong phim Sòng
bạc hoàng gia (Casino Royale), nơi James Bond đã phát minh ra loại cocktail
riêng của mình mang tên Vesper có thể coi như một bằng chứng kinh điển cho mục
đích đó. Công thức thức uống của James Bond là gì?
“Một ly martini dry… dùng
ly sâm panh có chân cao… ba phần Gordon, một phần vodka, nửa phần Kina Lillet.
Lắc kỹ cho đến khi lạnh cứng, sau đó, thêm một lát vỏ chanh xoắn được gọt thật
mỏng."
Một giả định nữa là tác
giả Ian Fleming, người đã tạo ra nhân vật James Bond, đã uống vodka martini
trong khi viết loạt tiểu thuyết 007, và rất có thể một trong số những loại rượu
vodka của ông là loại chất lượng bình thường. Đôi khi những loại vodka rẻ tiền
hơn (như potato vodka) lại nhiều dầu hơn. Khi lắc hỗn hợp lên sẽ tạo ra một thể
nhũ tương giúp giấu bớt vị dầu đó đi. Điều này cũng đã được nhắc tới trong phim
“Sòng bạc hoàng gia (Casino Royale)”, James Bond có nói đến một loại vodka từ
ngũ cốc, chứ không phải là khoai tây, giúp cải thiện hương vị của đồ uống.
Giả định thứ ba cho rằng
James Bond uống quá nhiều rượu và lâu dần, dưới tác dụng của rượu, Bond không
khuấy được. Anh đành uống Martini lắc khi tự phục vụ và trở thành thói quen khi
gọi ở quầy.
Tác giả Ian Fleming dường
như rất thích thưởng thức rượu liquor, và nhân vật của ông cũng như thế. Bond
thường uống rượu Scotch hơn Martini và không chỉ uống một loại mà rất nhiều loại
khác nhau như Macallan, Haig & Haig, Jonhnie Walker, Dewar’s và Black &
White. Bond cũng uống nhiều loại whisky khác như Jack Daniels, Canadian Club,
Old Grand-Dad, Virginia Gentlemen, Suntory và Harper. Và cả nhiều loại rượu
vang như Liebfraumilch, Bordeaux, Chianti, Claret, Mouton Rothschild, Tattinger
và Dom Perignon.
Những người đã đọc qua
series 007, nếu để ý thống kê có thể nhận thấy trong 123,5 ngày, James Bond đã
dùng đến 9.201,2 gram rượu nguyên chất trong các loại đồ uống khác nhau. Tức là
là anh đã uống trung bình 521,6 gram rượu nguyên chất mỗi tuần, gấp nhiều lần
con số được khuyến cáo của cơ quan chăm sóc sức khoẻ Anh quốc.
Tuy nhiên, giả định này
không được thuyết phục cho lắm, khi một điệp viên tài giỏi và quan trọng như
Bond không thể là người bị run tay.
Một
chút ngoại chuyện về Bond
- James Bond không phải
là cái tên mà tác giả cân nhắc lựa chọn cho chàng điệp viên 007, thực tế nó là
tên của một nhà nghiên cứu về loài chim điểu cầm. Lúc đầu, nhà văn Fleming muốn
xây dựng James Bond là một người buồn tẻ và chán ngắt nhưng tình cờ đã khám phá
ra vài điều kỳ thú.
Fleming biết một nhà
nghiên cứu điểu cầm có thực ngoài đời tên là James Bond. Fleming đã đọc cuốn
sách “Birds of the West Indies” của James Bond khi còn trẻ. Khi đó Fleming đã
nghĩ James Bond là cái tên buồn tẻ nhất mà ông từng được nghe.
Tuy nhiên, cái tên nhàm
chán ấy đã ngay lập tức trở thành một hiện tượng làm chao đảo cả thế giới khi
nó bước chân vào tác phẩm của ông. Và chính bà Bond, vợ của nhà điểu cầm học ấy
cũng đã gửi cho nhà văn Fleming một bức thư cảm ơn vì ông đã dùng cái tên đó
cho một trong những nhân vật đáng kiêu hãnh nhất của loạt tiểu thuyết để đời
007.
- Các nhà nghiên cứu tại
Cục Hoá Sinh đại học Western Ontario, Canada đã cho rằng việc lắc rượu gin
martini có thể phá vỡ hydrogen peroxide trong hỗn hợp, lưu lại trung bình khoảng
0.072% peroxide sau khi lắc, nhưng nếu khuấy thì sẽ còn lại khoảng 0.157%.
0 comments:
Post a Comment